Thu về, hỏi lá vàng chưa ?
Để anh đo áo cho vừa vai em
Nhặt luôn chiếc lá bên thềm
Chắc là đủ ấm con tim em rồi
Lụa tơ có cũng thế thôi
Quấn chưa tròn bận, đã rời gót chân
Thôi em hãy để thân trần
Anh đan chiếc áo bằng vần thơ cho
Chỉ len là nỗi đợi chờ
Kim đan là sự dại khờ vì em
Vòng tay khao khát êm đềm
Ôm em sưởi ấm trong đêm Đông về
Thân choàng in dấu đam mê
Lót lưng bă`ng những lời thề trăm năm
Xong rồi ..., em hãy thử nằm
Ấm không em hỡi, hương trầm còn đây ...