anh biết có Thu sang nên vẫn đợi
suốt một đời trông chiếc lá vàng bay
Thu chưa đến lòng anh sầu vời vợi
mỗi Thu về anh nhớ có ai hay!?
Thu nay dỗi mưa buồn năm sáu bữa
nắng tắt đi trong ánh mắt anh buồn
gió hiu hắt lá vàng không thắm nữa
cây rùng mình đứng lặng giữa cô đơn
trời đất lạnh giăng sương mờ mặt nước
nghe đâu đây có tiếng lá sầu rơi
mà nỗi nhớ đếm qua từng chân bước
đêm bên này dài dằng dặc em ơi!
Anh đợi sáng cho hồn vơi thương nhớ
trong cổ mộ buồn rêu bám hoang vu
khi tâm tưởng trèo qua từng đổ vỡ
dắt dìu anh toan thoát khỏi ngục tù
Nhưng cổ thụ mang nỗi buồn vạn kiếp
quấn quanh mình trùng điệp những dây leo
Thu sang rồi anh vời vợi trông theo ...