Nhìn vào nơi vô cùng, có giọt mưa Thu
thấm trên lá thắm,
thấm trên tượng đá buồn,
thấm trên da mặt còn tươi mát,
thấm trên da mặt đã nhăn nheo theo ngày theo tháng!
Nhìn vào đời anh, có em
nuôi biết bao dại khờ của tuổi ngây thơ,
nuôi những rộn rã của mong chờ
nuôi những vết sẹo vô hình hằn trong tâm tưởng,
nuôi mụ cười buồn
nuôi hồn vất vưởng
Anh đợi ngày về chốn vô cùng
để thắm cùng lá,
rạn buồn cùng tượng đá,
căng tràn nhựa sống với da non,
héo úa với da già!
Một ngày nào đó bỗng:
Em nhìn lá thắm,
nhìn tượng đá trầm ngâm,
nhìn khuôn mặt trẻ,
nhìn dáng não nề,
em có thấy anh về
hay kho^ng ?