Đời Dâu Bể!
Cám ơn chị đượm nỗi lòng tha thiết
Thương chị lắm, em biết phải làm sao
Đời nghiệt ngã chúng mình chẳng gần nhau
Hai phương trời em nỗi đau quặn thắt
Nhiều khi em ôm trái sầu quay quắt
Dòng lệ khô tím ngắt nỗi lòng đơn
Mượn nụ cười che lấp những tủi hờn
Tình yêu thương sắt son, đời dâu bể
Có đôi khi trống vắng lòng kiệt quệ
Nỗi nhớ nhà không thể ngừng nghĩ suy
Tuổi chưa tròn, ngậm nỗi hờn phân ly
Nên bùi ngùi sầu bi luỵ tình vướng
Em xa quê nhưng đâu xa cội nguồn
Chữ nghĩa ân hoài vương trong tâm khảm
Cám ơn chị, nhủ em ráng can đảm
Khóc thật nhiều cho sầu thảm nguôi đau
Chị yêu à! em khô cạn dòng châu
Đâu còn lệ mà khâu niềm xa xót
Chiếc áo chị tình thương hơn dịu ngọt
Đủ ấm nồng nhung nhớ nghĩa chị em ./.
TT