Gọi tên người trên lối vắng mưa bay
Nghe tiếng lá trở mình trong cỏ ướt
Chầm chậm mùa trôi, níu thời gian có được
Hồn lá gầy, rã mục ... xác vẹn nguyên ...
Gọi tên người nghe gió thốc màn đêm
Bão lá xoay thổi qua hồn khuấy mộng
Cánh nhạn đơn lao đao khung trời rộng
Sa vực đời, không một vọng âm thưa
Gọi tên người run rẩy dấu môi xưa
Đáp lời em từ mênh mang sóng cỏ ...
Gợn hương lòng ... những mùa hoa chưa nở ...
Loang thềm sương ... rơi thắm đất trời
Anh lắng nghe những âm điệu chơi vơi
Mưa mùa thu bao giờ rơi chạm đất
Tan vào đâu những nỗi buồn có thật!? ...
Gọi tên người cho gió cuốn bâng quơ
Trận hoa bay rơi mù lối cỏ đưa
Từng cánh buông niềm dịu dàng, sâu lắng
Thu vẫn đến và đi trong thinh lặng
Sẽ ai hay mùa trơ ngọn đông sầu
Anh không nghe hai giọt nước tìm nhau
Đêm qua về, cơn mưa thu rất khẽ
Gọi anh bằng lời thơ vương gió nhẹ
Thấm vào tim tựa những giọt tình buồn ...
llt