Lá mỏng manh bay đi vào một đêm Thu còn thao thức chưa yên ngủ .
Mây theo gió bay về qua mưa Thu là những giọt châu vẫn tầm tã rơi trong vô cùng của một thoáng trăm năm và chân anh vẫn bước đi tìm một chân dung .
--
ai nổi gió trong ngõ hồn trống vắng
để em đi nhặt chiếc lá trong chiều ?
Ai đem vất vào biển đời yên ắng
để tôi tìm chiếc bóng của tình yêu ?
--&&--
Những mùa Thu trước ngắm lá rơi,
hỏi lòng ai có thấy chơi vơi ?
có hay lưu luyến màu Thu vắng ?
mắt có theo mây lạc cuối trời ?
những lá úa trên cành khô quắt
như sợ lìa đời chưa chịu rơi
cố bám qua bao chiều hiu hắt
để không phải chết dưới chân người
Mưa Thu rụng xuống lá vô tri
Những cánh mong manh đâu nói chi!
gió cuốn lang thang về với cội
xanh suốt năm qua có ích gì !?
Ðêm nay mây ngừng bay
lá Thu phai nhạt
tiếng lá vàng mục nát
khóc trong đêm giữa trời
hồn ta đớn lạnh lá Thu rơi