một thời đam mê
có một thời đam mê
đêm, ta đi tìm theo đóm lửa
đêm, ta đi tìm ta, một nửa
ngồi nói chuyện xa xưa
có một thời yêu trăng
đêm, ta cầu trăng sáng mãi
đêm, ngồi giữa vùng cỏ dại
ta say sưa nghe tiếng hát côn trùng
có một lần nàng đến rất mông lung
không ai nói chỉ một vùng im lặng
Ôi một thuở, những giòng thơ trong trắng
như ngọc châu trên phiến lá run run
bây giờ thôi cũng đến mùa đông
Ta khe khẽ lui vào khép cửa
những đêm xưa có còn đâu nữa
nhìn giòng sông mà nhớ 1 thời
Duy Định 10/11/13