cứ tưởng thời gian vẫn đợi
mà ngờ đâu, chẳng đợi bao giờ
cứ tưởng ngày xưa vẫn chờ
mà ngày xưa nay đã hư vô
cứ tưởng mặt trời không thay đổi
hàng cây me vẫn xanh,tà áo dài vẫn chói
Đám ve sầu vẫn gọi
Tôi trở về nối tiếp cuộc chơi
cứ tưởng mọi điều đều đứng lại
cho chàng Lưu Nguyễn lạc Thiên Thai
cứ tưởng môi hồng, thì chẳng biết phôi phai
vẫn e thẹn bên vườn hoa ái ngại
Tôi cứ tưởng, cứ tưởng và cứ tưởng
bao nhiêu năm mới biết tưởng sai rồi
Không những thời gian không đứng đợi
mặt trời kia cũng đã chết trong tôi
Duy Định
2/26/14