Mười điệu thu sầu


Posted by Phạm Doanh ..76..68.163 on Mar 02, 2014 at 16:34:46:

Mười điệu thu sầu

Úa tàn tơ liễu hàng dương
Vầng trăng còn đó, người thương giang đầu
Ai làm cho dậy mối sầu
Tìm quên, thôi cạn hết bầu rượu cay
Phải vì em,
khổ thế này
Lòng em gỗ đá chẳng hay cho cùng
Khiến anh điên, để anh khùng
Bình khô! rượu hết! lạc vùng hoang mang

Em từ nắng hạ bước sang
Cho làn gió thoáng hương ngàn, phải không
Nắng thôi rực ánh phượng hồng
Nắng lên dìu dịu, cho lòng ngất ngây
Mùa thu nay đã về đây
Cánh đồng chuyển sắc, rừng cây thay màu
Mưa thu lất phất bụi sầu
Biết em còn nhớ lần đầu yêu nhau

Ngày xưa phơi áo bên rào
Anh thu suối nắng chiếu vào sân em
Áo phơi xong, võng bên thềm
Điệu buồn tiếng hát cất lên trưa hè
Lời ca có ngụ ước thề
Đợi trầu cau đến, em về theo anh
Mộng mơ nào có dệt thành
Em qua bến khác, nắng hanh úa tàn

Đến khi anh biết em còn
Thương anh thì đã hao mòn tâm tư
Nhạt nhòa quá nắng tàn thu
Bên thềm lá rụng hoang vu mộng đời
Em về làm vợ bên người
Anh thân lưu lạc, một đời phong sương
Có khi dừng bước bên đuờng
Thở dài khi bóng người thương lại hồi

Ngồi ghi lại mấy thu rồi
Bóng ta còn đó, bóng người nơi nao
Biết giờ em ở phương nào?
Khung tơ đã dệt mộng đào với ai?
Anh nâng chiếc lá trên tay
Lá vàng đã héo, tình này chưa tan
Thu sang rồi lại thu sang
Gió ơi cho gửi cung đàn nhớ thương

Mỗi năm đến tháng chín, buồn
Thu giờ xa lắm, tắt nguồn suối mơ
Định quên sao vẫn cứ chờ
Chờ như đá cuội dưới gờ thác sâu
Chẳng hay em ở nơi đâu
Có cùng chung nỗi sầu đau như mình
Thương nhau chi để tội tình
Anh lên xứ Thượng quên hình bóng xa

Hồn sa mạc, kiếp trầm kha
Trên đường gió bụi mình ta độc hành
Có khi ghé quán lều tranh
Bữa trưa thanh đạm, cọng hành bát tương
Lâu rồi vắng bóng thân thương
Chẳng hay người ấy vẫn thường hay không
Từ em gót ngọc theo chồng
Mỗi lần thâý bến bên sông, lại buồn

Nhớ em từ độ xa vời
Dù em chẳng có đôi lời từ tâm
Hồn ngây dại, dạ phiến băng
Vì người sao để lầm than cuộc tình
Trách em rồi tự trách mình
Đêm ngồi trách cả bóng hình đơn côi
Chào em, thôi nhé hết rồi
Trả em tiếng gọi "Thu ơi" nặng tình

Chuyện thu xưa, chuyện chúng mình
Còn trong ký ức hay hình như quên
Từng đêm anh vẫn gọi tên
Tên em, lơì nguyện trong đêm lạnh buồn
Đã cùng em mộng bình thường
Thế mà hai đứa hai đường xót xa
Từng thu qua, nắng nhạt nhòa
Người xa có hiểu tình ta đọa đầy .

Phạm Doanh



Follow Ups:

Monitor only
Password:   

Share your opinion!
____________________________

Post A Followup

Name:       E-Mail:
Subject:
Comments:
 M� đang d�ng: 

VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website ch�nh của Anh Tuấn


[ VSGardens Poem Forum ]