Anh là nguồn thơ bất tận
Anh là gió dâng biển vắng
Đơm ngọn triều biếc muôn hoa
Hồn say ngả trên cánh nắng
Theo sóng lụa vàng trôi xa
Anh là bóng mây trên cát
Đưa giấc mơ trưa êm đềm
Ươm vần thơ bao điệu nhạc
Tiếng mưa réo rắt trời quên
Anh là sương thu rất nhẹ
Thấm sâu vào lòng đất hiền
Cho cõi hồn đầy lá chết
Đâm chồi đợi mùa xuân lên
Anh là ngàn điều không nói
Mà em chỉ viết vào thơ
Tay với đỉnh trời cao vợi
Hồn chìm cõi mộng nguyên sơ
Anh - bốn mùa đầy hương sắc
Với những đổi thay diệu kỳ
Ôm mặt trời đầy vai nắng
Tay gom gió mùa thu đi
***
Đồng hoa sóng tràn mặt nước
Đêm hoang mạc vỡ đầy sao
Thuyền mây trôi trên biển nắng
Chưa bao giờ cập bến nao
Anh là ngàn lời chưa viết
Từ trong huyền thoại Xưa - Nay
Phút giây con tim lỗi nhịp
Chợt nghe nhớ thương đong đầy
llt
03 18 2014