Khi người yêu tôi ngủ
Người yêu tôi ngủ chẳng mặc ǵ
Ngoại trừ hai manh vải tí ti
Trên ngực đắp ngang làn tơ mỏng
Tựa trong tích cổ họa hồ ly
Người yêu tôi ngủ để lưng trần
Mịn màng như tấm lụa Hà đông
Không hiểu ướp hoa ǵ thơm thế
Bất giác làm tôi xích lại gần
Người yêu tôi ngủ chẳng mặc nhiều
Tóc xơa bờ vai thật cô liêu
Tấm chăn hờ phủ đồi hoa mộng
Thung lũng đào nguyên, mộng lăng phiêu
Nhiều lúc sao ḷng rung động quá
Muốn ôm thật chặt để mà yêu
Nhưng thấy em đang say giấc điệp
Nên thôi ... nên chỉ khát khao nhiều .
Pham Doanh
_________________
Ta,
người chưa diệt chữ T́nh
Mong ǵ ngộ, giác
giữa thinh không này