Những bài thơ về mùa đông


Posted by Phạm Doanh ..108..76.214 on Jan 25, 2015 at 15:27:32:


Mùa Đông Xứ Lạ

Một trời mưa tuyết trắng mênh mông
Tuyết phủ không gian ngập cánh đồng
Hàng cây không lá điêu tàn lạ
Buốt lạnh đêm về ngọn gió đông
Chiếc áo ngự hàn không đủ ấm
Gió lạnh đôi tay, gió lạnh lòng
Ngày lại qua ngày trên đất khách
Xa nhà người có nhớ nhà không?

Phạm Doanh

______________________________________

Từng mùa đông

Mùa đông tha hương
Ngày tháng chán chường
Bao nhiêu năm hồn ta tê dại
Lạc loài xa đất mẹ yêu thương

Mùa đông giá băng
Một trời tuyết trắng
Bông tuyết nhẹ vờn bay trong gió
Ngỡ bông gòn đâù ngõ giăng giăng

Tuyết phủ hàng thông
Tuyết phủ trong lòng
Khép kín một dòng sông băng đá
Như hồn ta xa lạ với mùa đông

Tóc đã điểm sương
Sao chưa lên đường
Về lại nơi bóng dưà xanh ngát
Nắng hiền hòa ấm áp quê hương.

Phạm Doanh
______________________________________

Không ngờ trời chợt sang đông

Không ngờ trời chợt sang đông
Tháng mười một, lạnh từ sông lạnh vào
Trong lòng, bão tuyết hư hao
Hai mươi năm lẻ biết bao mối sầu
Ta tìm bản ngã nơi đâu
Nơi vùng băng giá trắng màu tang thương
Đời như đã cuối đoạn đường
Có đêm nằm nhớ quê hương khóc òa
Lâu rồi ta vẫn hoàn ta
Mảnh bằng vô dụng chỉ là kiếm ăn
Cho qua một kiếp con tằm
Nhả tơ quấn lấy tấm thân lạc loài.

Phạm Doanh

________________________________________

Chiều một mình trên biển

Anh ở bên này với nhớ mong
Trên bờ biển vắng sóng khơi lòng
Lời yêu thương gửi theo cơn gió
Hỏi có khi nào em biết không?
Đã quá mấy mùa đông giá lạnh
Mấy mùa băng đá kín dòng sông
Buổi chiều ánh nắng đang dần nhạt
Lững thững mình anh trở lại phòng.

Phạm Doanh

____________________________________________

Cho người yêu dấu

Em ạ, mùa đông đã trở về
Dòng sông nhỏ lại tựa con khe
Hôm nay sao tuyết bay nhiều thế
Giăng giắc cho hồn lạc lối mê

Nhưng nhờ hương mật của tình yêu
Trời ngỡ trong xanh, nắng ngỡ nhiều
Thương quá những lần chung nhịp bước
Thấy mình được nhận biết bao nhiêu

Có khi chợt thức giấc trong đêm
Quay sang ôm lấy tấm thân mềm
Lắng nghe hơi thở êm êm quá
Và nét an hòa, nét mặt em

Bỏ lại đằng sau nỗi muộn phiền
Qua rồi niềm khắc khoải triền miên
Tin yêu gửi trọn về nhau đó
Chăn gối thơm nồng, giấc ngủ yên .

Phạm Doanh
________________________________________

Cuộc sống lưu đày đẫm tuyết sương

Có phải dòng sông chảy thật buồn
Như chừng mang nặng mối sầu thương
Người qua bến cũ còn hoài niệm
Thuyền tách bờ xưa vẫn vấn vương
Những bụi bông lau vờn trước gió
Từng hàng dương liễu mọc bên đường
Nước trôi ra biển không về lại
Cuộc sống lưu đày đẫm tuyết sương.

Phạm Doanh

__________________________________________________

Mùa đông

Tôi đến xứ người một cuối đông
Tuyết rơi trên phố, tuyết trên đồng
Tuyết bám bờ vai, vương mái tóc
Gió cắt làn da, lạnh cõi lòng
Mỗi năm lại một lần tê tái
Lại buồn khi trời chuyển sang đông
Nào có ngờ đâu đi lâu thế
Bao giờ mới hết kiếp lưu vong?

Phạm Doanh
______________________________________

Mỗi lần thấy tuyết bay bay lại buồn

Xa nhà đã mấy năm nay
Mỗi lần thấy tuyết bay bay lại buồn
Một vùng băng giá trong hồn
May mà bên cạnh vẫn còn có em.

Phạm Doanh

______________________________________

Bước chân trên tuyết

Hằn dấu giầy trên tuyết trinh nguyên
Bước chân vương nặng nỗi ưu phiền
Ánh trăng bàng bạc trăng hoang dại
In bóng trên đường bóng đổ nghiêng
Sương khói mờ trên đầu ngọn cỏ
Mong manh như những cuộc tình duyên
Đưa tay hứng nhẹ vài bông tuyết
Ai người chia sẻ nỗi niềm riêng ?

Phạm Doanh



Follow Ups:

Monitor only
Password:   

Share your opinion!
____________________________

Post A Followup

Name:       E-Mail:
Subject:
Comments:
 M� đang d�ng: 

VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website ch�nh của Anh Tuấn


[ VSGardens Poem Forum ]