tranh Đỗ Duy Tuấn
------------------------------------------
mưa trên những đường đi / về
(1)
tôi vẫn đi / về trên những đường quen
mặt trời treo cao
hừng hực
mấy tháng trời vẫn chưa mưa
mấy cây xương rồng bên hàng rào nở những đóa hoa đỏ như lửa cháy
(2)
[ ....
đó không phải những con đường
ngày xưa
và những cơn mưa / nắng thất thường của Sài Gòn
khi bắt đầu yêu em thì tôi đã đi làm ở tận Cần Thơ
lâu lâu về Sài Gòn
tôi vẫn đến đường Tú Xương đợi em tan trường
đưa em về nhà
những cơn mưa bóng mây đủ để ướt tóc em
và tôi thấy môi em hồng như đóa phượng hồng
tôi yêu những cơn mưa bóng mây của Sài Gòn như yêu em
....]
{3}
bước đi quanh sân golf gần nhà
trời không mưa đã hơn mấy tuần
cơn bão nhỏ ập vào một tỉnh nhỏ tận phía Nam Texas
có mang chút mưa đến Houston
[những cơn mưa nhỏ không đủ ướt đất]
khỏang sân cỏ trước nhà trong xóm đã có chỗ khô vàng
những hoa đỏ trên trên những cây xương rồng cũng đã tàn
{4}
tôi đi về phía nhà
nhớ tới đôi mắt em vẫn đen /long lanh
như ngọn hải đăng
sáng trong chiều hôm cho tôi không lạc lối về
Phạm Chung
[ thơ cũ vừa đem sửa vài câu :-))) ]