Chiều tàn xếp vạt nắng xa
Dạt về cuối biển ngàn hoa sóng màu
Gió kia xếp mấy gợn sầu
Mà trăng không tỏ mà nhàu cuộc vui
Mây thu xếp giấc mộng vùi
Cho trời xanh nắng, ngậm ngùi … mây trôi …
Hoa tàn xếp phấn hương rơi
Bên thềm đá lạnh nằm phơi cánh hồng
Buồn theo hơi giá len song
Ai ngồi xếp gối chăn nồng tình xưa
Trời đêm xếp dải sao thưa
Bóng rơi trên cát, ảo mờ … bóng tan …
Xếp ngày tháng lắm hoang mang
Sao cho vuông vắn, vẹn toàn trước sau
Xếp vào mắt nhớ môi sầu
Hay vào một góc riêng nhau trong đời
Xếp vào nếp gấp tình tôi
Quả tim, xếp lại làm đôi …
để dành …
llt