Góc Nhỏ Bên Đời
ta về đây với những chiều bình lặng
ngắm nắng buông nhè nhẹ phía sau đồi
lối mòn cũ dẫn đến triền cát vắng
ngồi im nghe lời tâm sự ngàn khơi
hoa biển tím trải mơ màng, lặng lẽ
đi bao xa rồi cũng muốn quay về
mặc mây trôi, tiếng muôn trùng gọi khẽ
nguồn nước trong gội rửa bụi si mê
hồn lênh đênh theo ngọn triều lên xuống
tất cả rồi như bọt sóng tan ra
đời như biển khi dịu êm, khuấy động
bến nhỏ nào nương náu mảnh hồn xa
thôi cứ thế bên ngày mưa tháng nắng
dã tràng se lên cát những niềm mơ
gom buồn vui đánh tan thành bọt trắng
vì anh ơi, trên thế gian ...
có điều chi luôn tồn tại bao giờ
llt