Từ khi lạc nẻo trần gian
em mang theo mộng cho tràn ... cung mây
thương em, anh ở lại đây
Xuân qua
Hè lại
Thu bay
Đông tàn
nắng còn sót lại trên ngàn
Bâng khuâng từng sợi tơ vàng vây quanh
Thu về trói trọn tình anh
nhốt trong kén ủ cho mình tương tư
sang Đông từng hạt sương mù
hồn anh giam lỏng ngục tù nhân gian
mơ theo từng bước quan san
mơ Xuân trở lại cho nàng về theo
mơ trong từng cánh hoa Đào
tựa vai khe khẽ rơi vào cơn mơ