Chiều Buồn Vu Vơ !
Chiều hôm nay vương nỗi buồn chi lạ
Dạ bồn chồn muốn viết lá tình thư
Ngoài trời vi vu ngọn gió vừa Thu
Nỗi niềm xao xuyến theo từ yêu dấu
Lửa yêu đương trong cõi lòng nung nấu
Lời của tim gào đau thấu tâm can
Giòng nhật ký anh khâu tình trót mang
Bỗng xót xa cho hàng mi đẫm lệ
Mới thuở nào tình mộng đắm cung mê
Sao giờ đây! nỗi ê chề chua xót
Hương tình yêu luôn luôn là ngào ngọt
Hay tại anh bồng bột rồi mê si
Tội con tim, nó đâu có biết gì
Lỗi của anh cố ghì tơ luyến nhớ
Trong cơn mê ngỡ tình đã muôn thuở
Sợ con tim vương sầu cớ vì đau
Anh thường nghĩ đẹp nhất mối tình đầu
Nào ai hay chuốt nỗi sầu vời vợi
Anh thầm mơ mở rộng vòng tay vói
Dạ nhủ lòng ngóng đợi giấc mơ xa
Ở nơi đó; em thiên đường của ta
Câu yêu thương thêm đậm đà tình luyến
Ấp yêu nỗi nhớ lên bờ môi mềm
Xua cái lạnh của đêm trường băng giá
Có một thời em về miền xa lạ
Có một người buồn bả nếm chua cay
Yêu em lắm mà lòng người nào hay
Ở vần thơ sao tỏ bày cho hết
Nên con tim buốt đau trăm tì vết
Thắm thoát cũng đã hết nửa tuổi xuân
Bỗng trong tim rơi tình ý bâng khuâng
Hỏi sao dạ nghe chừng như đã khóc
Em phương trời dũi lòng trong cơn lốc
Anh ngậm ngùi trong khối óc thịnh si
Cơn mê tình như là gói hành lý
Có bao giờ em nghĩ nhớ đến anh
Nghĩ về anh.. rồi mơ giấc mộng lành
Anh quyện làm bức tranh trong lòng bé
Mình yêu nhau và trọn đời em nhé
Để đôi tim không cô lẻ xót xa .!.
TT