Mưa trên bến vắng
Thơ THP
em con thuyền đắm sông mơ đó
lênh đênh chẳng biết bến ngày mai
Hồn như lữ khách chiều phai nhạt
Dơi mắt cố hương giọt ngắn dài
Người khắc làm chi vết thương ḷng
Rồi mai lạnh giá những chiều đông
Ṿng tay nồng ấm không c̣n nữa
Có kẻ tê ḷng giữa mênh mông