thơ t́nh cho "bà-(nội)-trẻ"
[với aíkhanh&ngày sinh nhật và Cohen ]
có lẽ nhà tâm lư nào đó
nói đúng là người có tuổi bỗng
đổi tính như là con nít, không
biết sao; nhưng có những lúc tôi
thấy tức anh ách, ấm ức v́
nàng cứ săn sóc cháu nội [hơn
là săn sóc tôi], nàng chiều chuộng
cháu nội [hơn là chiều chuộng tôi],
nàng yêu thương cháu nội [hơn là
yêu thương tôi]. thằng bé mới gần
ba tuổi mà thông minh vô cùng,
những ngón tay múa may trên Ipad
kéo menu như máy, tôi nghĩ
đến tuổi trẻ tội nghiệp của tôi,
với vài viên bi hay vài sợi
sao su là tôi có thể chơi
suốt ngàỵ. nhưng khi thằng bé chu
môi gọi "bà nội / ông nội" là
cái ấm ức của tôi như quả
bong bóng x́ hơi xẹp lép. Chẳng
biết nhà thơ nhất tuấn ngày xưa
trả lời ra sao với các cô
be bé vây quanh khi họ hỏi
"chủ nhật này trẫm nhớ ái khanh
không?" . riêng tôi sẽ trả lời là
"có, trẫm nhớ ái khanh và trẫm
yêu ái khanh của (riêng) trẫm rất
nhiều đó bà (nội) trẻ ơi"
Pham Chưng
1-10-2011