10 Năm Một Nỗi Nhớ!
Chuyện 10 năm tưởng chừng như đă hết
Nào ai hay? măi là vết thương ḷng
Năm tháng dài với miệt mài nhớ trông
Em phương trời! có hay không em hỡi?
T́nh c̣n yêu- nên t́nh hoài mong đợi
Dệt trang thơ anh gởi những mông lung
Lời của tim anh mơ duyên trùng phùng
Cho yêu thương sánh theo cùng nỗi nhớ
Chuyện nợ duyên nhiệm màu như hạnh ngộ
Đâu phải như bài toán đố, "t́nh yêu"
Cộng trừ xong hay nhân chia cho đều
Là đă đủ phương tŕnh người diễn giải
Mà phải đẹp tựa hoàng hôn loang trải
Nên anh thường mê mải mộng t́nh thương
Phải t́nh cờ hay mộng ḷng vấn vương
Hương ái yêu bỗng dại cuồng xao xuyến
Gió nghêu ngao cợt đùa ḍng bọt biển
Kẻ suy tư da diết niềm riêng mang
Trong cơi mơ; đó t́nh tôi có nàng
Thật tuyệt vời một hành trang đôi lứa
Ta có nhau với t́nh yêu chan chứa
Cho anh say si dại cả linh hồn
Vầng nhật Nguyệt có khi khuyết khi tṛn
Anh yêu em chỉ sắt son t́nh mộng
Nh́n đại dương dạt dào tràn nhựa sóng
Trái tim côi khát vọng mối t́nh si
Gió xôn xa như gọi buổi xuân th́
Xao xuyến lạ nhịp tim gh́ tơ rối
Thoáng ái yêu thèm khát mộng bờ môi
Xuân bâng khuâng cũng gởi gió đến rồi
Cho kư ức điếng cuồng điệu chơi vơi
Nhưng em đâu? chỉ ḿnh tôi bến vắng
Lệ ân t́nh vô cớ bờ môi mặn
Vừa xót xa vừa đắng tợ men cay
Rượu vào tim, lỡ xỉn mai thôi ngây
T́nh dại say sao đoạ đày ray rứt
10 năm rồi nỗi buồn hoài thổn thức
Càng cố quên, càng rạo rực nhớ nhau
Ai đă bảo dễ quên mối t́nh đầu
Riêng tim tôi là niềm đau muôn thuở .!.
TT