C� một ng�y nỗi nhớ v�y quanh,
Anh biết m�nh y�u em từ đ�
Vần thơ thốt từ trong n�n cỏ
Gi� lượn về mang hương t�c em bay.
Ngước nh�n trời m� chẳng thấy m�y
Mỗi chỉ thấy nụ cười em lơ lửng
Như th�ch thức,như tưng bừng r�n r�
Ta mỉm cười vuốt nắng ngỡ t�c em.
Ta y�u em sợ m�nh ho� đi�n,
Bỗng cuộc đời trở n�n hiền hậu qu�
Kh�ng lo toan kh�ng căng m�nh bứt ph�
Kh�ng l� ta trong ước muốn của ta.
Biết rằng em chẳng l� Nữ Oa,
Cũng chẳng l� b� ti�n trong cổ t�ch
Tr�i tim ta bao lần thương t�ch,
Em biết m�nh đ� v� thương đau?
Sẽ l� sai nếu ch�ng m�nh y�u nhau
Nỗi đau ta em đừng chung vai g�c
Khi b�n ta đường em sẽ lạc
Giữa chốn m� sương kh�ng chắc chắn lối về.
Chỉ mong em gi�p ta trọn lời thề,
M�i để em �m đềm hạnh ph�c
Con tim ta vẫn im nơi lồng ngực
Cố �m thầm thổn thức ta nghe.
(Unknown Author)