CHUYỆN MỘT CHỒNG NHIỀU DZƠ.
HAI BÀ XUNG KHẮC:
Ngày nào cũng chứng nào tật nấy
Chuyện hai bà căi lẫy với nhau
Ông chồng chưa biết tính sao
Bà con lối xóm leo rào vô coi
Bà lớn th́ đứng ngồi xĩa xói:
"Ông hứa rồi sao lại nuốt lời"
"Để giờ nó lại làm trời"
"Coi tui hỏng đáng nó ngồi chung mâm"
Bà nhỏ giận mặt hầm hầm chỉ:
"Tui nói ǵ sao chị đỗ oan"
"Ổng than chị dữ như chằng"
"Kêu tui đừng có lại gần họa mang"
Ông chồng đứng chàng ràng khổ sỡ
Không biết bênh biết bỏ bà nào
Bà con lối xóm th́ thào
"Phen này cho chết tính đào hoa nghen"
Kể cũng tội làm thân hai vợ
Đèo bồng chi cho khổ cả đời
Bao giờ mới được thảnh thơi
Bên níu bên kéo bên đ̣i chia hai...người ông ra .
Ông nghe nói mặt mài xám ngắt
Môi run run ông chợt thở dài:
"Bông sứ cùng với bông lài"
"Tui quyết bẻ hết, khỏi ai cằn nhằn"
Ai ơi xin chớ có tham
Làm thân hai vợ tra chân vào cùm
"Đói ḷng ăn đỡ trái sung"
"Chồng một th́ lấy, chồng chung th́ đừng"...hihihi...
CÔ HAI SỮU:
Chuyện căi vă đùng đùng cả xóm
Mà ông chồng th́ chớm sanh tâm
Nghe đồn ở miệt Long An
Bến đ̣ Rạch Miễu có nàng hoa khôi
Nhờ cha mẹ dẫn người mai mối
Anh quyết ḷng cưới hỏi cô nàng
Mỹ Tho nức tiếng vang danh
Cô Hai tuổi Sữu dung nhan thiên kiều
Thế là nàng cũng liều một bước
Hai họ bèn cho rước dâu liền
Cô Hai Sữu đẹp như tiên
Trở thành bà nhỏ dâu hiền nết na
Từ khi cưới thêm bà vợ nhỏ
Chiến tranh thời bùng nỗ mỗi ngày
Hai bà lớn bỗng bắt tay
Cùng bà vợ nhỏ lai rai căi hoài
Thiệt là tội anh Hai hết sức
Chưa giáp năm mặt hốc hác nhiều
Lơ thơ tóc điễm muối tiêu
Tâm sầu bạch phát đủ điều phiền lo
Thiên t́nh sử của nhà ho. Nguyễn
Bỗng trở nên nỗi tiếng khắp vùng
Chuyện ba bà vợ khắc xung
Bắt tay giao chiến vang lừng Hậu Giang
CÔ HAI HỢI:
Chuyện anh Hai nói ngang cũng vậy
Th́ chứng nào tật mấy chớ sao
Trong nhà ba vợ căi nhau
C̣n anh lại muốn xé rào phong lưu
Mặc ba bà ưu tư phiền năo
Cảnh chồng chung ôi năo nề thay
Không ai chịu nhượng cho ai
Bà nào cũng muốn xé phai ông chồng ...hihihi...j/k...
Mỗi buổi chiều anh trông ṇn mơi
Ḷng thầm mong trốn khỏi mấy bà
Lâu lâu khẻ lén thở ra
"Bao giờ thoát cảnh ba bà vây quanh"
Trời cũng thấu cảnh t́nh khốn khổ
Hay anh c̣n nặng nợ vợ con
Một ngày nắng đẹp trời trong
Ba bà vui vẽ gài ṣng các tê
Thấy ba bà đang mê cờ bạc
Anh mừng run lật đật leo rào
Ba chân bốn cẵng chạy mau
Về nhà cha mẹ buồn rầu thở than
Rồi vẫn tính nh́n ngang ngó dọc
Anh năm lần bảy lượt tỏ t́nh
Mấy cô hàng xóm xinh xinh
Nhưng ai mà hỏng biết rành cậu Hai
Một ngày kia nghe thầy bói nói
"Số cậu Hai lấy Hợi mới êm"
"Nếu mà hai tuổi nên duyên"
"Trong nhà hoà thuận, bạc tiền cũng dư"
Rồi một buổi tửu vô ngôn xuất
Có người bày ở tuốt Vĩnh Long
Nhà ông Chánh Tổng Hội Đồng
Có Cô Hai Hợi khuê môn cành vàng
Chuyện duyên nợ biết đàng nào nói
Thấy cô Hai quá tuổi trăng rằm
Mẹ Cha liều gă một lần
Thế là cô Hợi trỡ thành bà tư
Cô Hai tính hiền từ nhỏ nhẹ...hihihi...
Biết phận ḿnh làm lẽ người ta
Nhịn trên nhường dưới thuận hoà
Cùng ba bà lớn trong nhà yên vui
BỐN BÀ XUNG KHẮC:
Chuyện mấy bà tới lui quanh quẩn
Cũng bởi do hờn giận ghen tương
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời nhiều vợ mà thương cho đều
Thấy ông chồng chỉ ch́u bà bốn
Ba bà kia cong cớn mĩa mai
"Tưởng con Chánh Tổng làm oai"
"Cũng là bà nhỏ hơn ai ...làm tàng"
Bà bốn tuy dịu dàng đầm thắm
Nghe riết rồi cũng chẳng nhịn vô
"Mấy bà cũng chỉ vợ hờ"
"Có ngon th́ kiếm ổng mờ xỏ xin"
Ông chồng cũng muốn binh bà bốn
Nhưng nh́n ba bà trợn mắt nh́n
Ông đành cúi mặt làm thinh
Ngẫm thân ḿnh tựa lục b́nh trôi song
Thôi từ đây quyết ḷng từ bỏ
Không ham chi vợ nhỏ khổ thân
"Gió đưa lă ngọn cọng hành"
"Làm trai nhiều vợ như ăn bồ ḥn"
Trái bồ ḥn nh́n ngon mà đắng
Nh́n anh Hai ai chẳng thầm mơ
Bốn bà sắc đẹp trời cho
Vĩnh Long, Cao Lảnh, Mỹ Tho vang lừng
Nợ oan gia ai lường biết trước
Nh́n cửa nhà chẳng được ấm êm
Căi nhau ra ră sáng đêm
Bà nào bà nấy cũng ghen tới trời
À...ọ...
Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Thuốc nào mà chữa nỗi người đa thê...
CÔ HAI MẸO:
Bốn đời vợ khổ ghê ai biết
Anh Hai giờ ngồi tiếc tuổi đời
Phải chi hồi nẫm nghe lời
Ưng cô Hai Mẹo cho rồi thân trai
Mấy măm trước cô Hai c̣n nhỏ
Nghe Mẹ Cha tính bỏ trầu cau
Th́ anh Hai lại càu nhàu
"Mèn ơi con nhỏ mới cao ngang rào"
Cô Hai gốc Tô Châu Vàm Cống
Cha là thầy hiệu trưởng Long Xuyên
T́nh t́nh hoà nhă ngoan hiền
Môi hồng má lún đồng tiền làm duyên
Cô tuy sống nơi miền đồng ruộng
Nhưng mặn mà thêm tướng cao sang
Dung nhan nỗi tiếng khắp làng
Mới mười bốn tuổi cả hàng người mê
Tại anh Hai cứ chê cô nhỏ
Hai tuổi đời khó ở với nhau
Lại đương mê (cô Hai) Thử má đào
Nên anh chỉ muốn cưới mau cho rồi
Nói nào ngay chuyện đời khó xử
Giữa hai cô Mẹo, Thử cạnh bên
Cô nào cũng đẹp như tiên
Long Xuyên, Cao Lảnh chọn miền nào đây ?
Thôi th́ lấy cô Hai Cao Lảnh
Anh cũng buồn tiếc ngẫn tiếc ngơ
Cô Hai Mẹo cứ nhởn nhơ
Làm tim anh héo thẩn thờ hỏng yên
Nay gia đạo ngày đêm xáo trộn
Kể từ khi bà bốn chung nhà
Tưởng rằng sóng gió đă qua
Nào ngờ lắm cảnh dèm phà xa gần
Ngẫm thân trai một lần rẽ bước
Như mười hai bên nước đục trong
Mỹ Tho, Cao Lảnh, Vĩnh Long
Ba nơi mà lại nằm không một ḿnh
Anh quyết chọn ngày lành tháng tốt
Về Long Xuyên t́m đất dung thân
Cùng cô Mẹo kết tơ hồng
Từ đây anh quyết một ḷng thủy chung
Anh Hai Mùi bỗng dưng ở rể
Theo cô Năm cho khỏe cái thân
Dọn về Châu Đốc Núi Sam
Mai danh ẩn thích bỏ đàng vợ thơ
CÔ HAI DẦN :
Từ khi cưới thêm bà vợ nhỏ
Cảnh gia đ́nh thuận gió yên bề
Ngày ngày vui thú đồng quê
Đêm đêm nghe tiếng cắc kè kêu vang
Thoáng đôi lúc mơ màng anh nhớ
Bốn bà vợ lớn ở miệt trên
Rồi ḷng căm thấy buồn phiền
Ra vào ủ rủ đêm đêm khóc thầm
Anh cũng liều làm gan xin vợ
Cho anh về thăm đỡ mấy ngày
Nh́n cô Hai Mẹo cau mày
Anh đành ngậm đắng nuốt cay thở dài
Thế là hết những ngày vui nhộn
Cùng bốn bà vợ lớn căi nhau
Lâu ngày vắng tiếng càu nhàu
Anh buồn như thể ăn trầu thiếu vôi
Anh cứ ngỡ suốt đời phải chịu
Sống với cô Hai Mẹo cho xong
Nào ngờ thuyền chẳng xuôi ḍng
Khiến xui anh gặp má hồng tài ba
Nhân dịp lễ vía Bà Chúa Xứ
Cô Dần từ Hồng Ngự ghé thăm
Bà con cô cậu xa gần
Với cô Hai Mẹo nên thân một nhà
Cô Hai Dần mặt hoa da phấn
Tuổi vừa tṛn mười tám xuân xanh
Cầm, Kỳ, Thi , Họa, Thơ, Văn
Cô đều thông suốt mười phân vẹn mười
Âu ư trời khiến xuôi duyên phận
Anh nh́n Dần mê mẫn tâm thần
Ngày đêm năn nĩ vợ năm
Cho anh kết nghĩa châu trần trăm năm
Cô Hai Mẹo mặt hầm hầm giận
Nhưng lâu dần cô cũng mềm ḷng
Thế rồi mọi chuyện cũng xong
Hai cô Dần, Mẹo chung chồng cũng vui
Tục truyền rằng từ thời tiên tổ
Đất nhà anh giáp ở hàm rồng
Nhờ thầy địa lư chấm vông
Sau này con cháu cả gịng nỗi danh
Th́ bởi vậy đời anh sung túc
Cưới một hơi một lúc sáu bà
"Trăm năm trong cơi người ta"
Mấy ai tốt phước như là anh Hai
TIỂU SỬ SÁU BÀ:
NINH KIỀU chi. Cả (bx1) mảnh mai
Cô Thử (bx2) CAO LẢNH có tài văn thơ
Thêm cô Hai Sữu (bx3) MỶ THO
Đẹp người đẹp nết thiệt là nỗi danh
Cô Hai Hợi (bx4) miệt VĨNH LONG
Tính t́nh nhỏ nhẹ nói năng dịu dàng
C̣n cô Hai Mẹo (bx5) NÚI SAM ....(CHÂU ĐỐC)
Miệng cười như đóa hoa lan sáng ngời
Tài hoa ai sánh nỗi người
Cô Dần (bx6) HỒNG NGỰ môi cười thật xinh
À ....o...
Rèm thưa ba bức mành mành
Sáu vợ bên cạnh tu hành được sao ???
(TN)