Một sáng bình minh
Nghe nỗi bất bình
Trùng dương sóng dậy
Mắt tôi buồn anh thấy gì không
Một sáng mùa đông
Tôi vỡ mộng lòng
Ôm vùng tơ rối
Anh sai rồi đổ lỗi cho tôi
...
Một sáng mồ côi
Nước mắt thay lời
Tôi về với biển
Trả lại anh kỷ niệm hôm nào
...
Một sáng chào nhau
Tâm tưởng hư hao
Hồn thơ gầy guột
Xa nhau rồi gan ruột buồn đau
Một sáng mùa sau
Tình sẽ nhạt màu
Tôi tìm cốc đảo
Sóng vô tình nổi bão sớm trưa
Một sáng mùa mưa
Sao nói cho vừa
Lời thơ trầm lặng
Chuyện chúng mình trống vắng ngàn thu
...
HT