KHÔNG TRÁCH ANH ĐÂU
" Một dĩ văng tràn thơ và đẫm lệ
Những u hoài chôn kín tận thâm tâm " (*)
Em đă đổ trên từng trang giấy mỏng
Chẳng đậy che cũng không chút ngại ngần
Anh đọc rồi anh có hiểu được không ?
Mỗi lời thơ là tiếng nói đáy ḷng
Nơi cửa miệng chưa bao giờ dám tỏ
Em muốn khắc bóng h́nh anh trong đó
Để chuyện ḿnh được sống đến ngày sau
Để Trời cao ban cho phép mhiệm màu
Ta không phải mất nhau thêm lần nữa
Chân đếm bước những Thu tàn héo úa
Anh ra đi không nghoảnh mặt quay đầu
Mặc ḿnh em chết lặng giữa niềm đau
Tim vụn vỡ theo muôn ngàn hơi thở
Dù khổ đau có chồng cao hơn nữa
Lỡ yêu rồi nên không trách anh đâu
http://www.bennhac.com/#/song/11391/Duong-Nhu-Ta-Da
(*) thơ Vũ Hoàng Chương