In Reply to: Re: CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG posted by 1tmb on Mar 23, 2009 at 05:03:39:
Ðêm qua trời nạm ngọc
sáng dậy sớm tinh sương
nắng lên hồng đôi má
người em nhỏ tôi thương
-
đây rồi vườn thơ bé
hẹn nhỏ sáng hôm nay
chưa kịp gọi tên ai
trong vội vàng hơi thở
-
bước chân người em nhỏ
sỏi đá mãi gọi tên
thương trong nắng mới lên
hay giữa hồn rộn rã ?
-
Bên nhau còn bỡ ngỡ!
chợt nghe nhỏ reo vui
kìa bướm lượn chung đôi
giữa vườn đầy hoa lá
-
gió chiều nay rất lạ
mơn trớn tóc mây êm
đan năm ngón tay mềm
còn thoáng hương trinh nữ
-
Sao ngày qua vội quá!
Nắng đã bỏ vườn thơm
rớt vào trong mắt lạ
một chút ít tơ vương
-
Nhỏ đã về bên ấy
tôi ở lại vườn đêm
trận gió Xuân thổi mãi
rờn rợn bóng Trăng lên
-
Tôi cố tình không hiểu,
tình nhen nhúm trong lòng
không lý nào lại thế ?
chẳng lẽ vẫn là không ?
-
Trong những ngày mới quen, mới học làm thơ, tôi viết cho người em nhỏ vào buổi đầu tôi quen em nơi vườn thơ xưa .
Trong tôi em vẫn mãi mãi dễ thương mặc cho thời gian đã qua đi và làm thay đổi rất nhiều trong đời sống con người .