Nữa nhe em, đừng buông cơn ngây ngất
Cứ vui say rồi dỗ giấc mệt nhoài
Khi lắng ch́m hồn thả mộng xa xôi
Em đừng sợ buông từng hơi thở mạnh
Gh́ nhau đi cho tàn đêm sương lạnh
Cho gối chăn không hờn trách đôi ḿnh
Đừng hững hờ để anh phải van xin
Nữa em nhé cho ân t́nh nổi dậy
Xiết lấy em người anh như điên dại
Cứ từng hồi khao khát lại dâng lên
Bám vào nhau cho ân ái được bền
Cho hồn phách bay lên tầng mây trắng
Em yếu đuối thân anh càng rắn chặt
Thân dập d́u, mắt đắm đuối nh́n nhau
Ngất từng cơn rồi lạc giọng th́ thào
Ta đă có, có nhau rồi em nhỉ ....