Con tim ngục tiếng vỡ oà
Cho lòng chao động như là biển khơi
Gió lạnh người
Hồn cắn nhập môi
Xác nào thoát kiếp cuộc chơi
Dư âm mặn đắng tiếng cười cắt ngang
Tình tan hoang
Lòng ngỡ ngàng
Thì ra đấy phút đa mang dại khờ
Tình là mơ
Người là thơ
Trái tim chỉ chứa bến bờ tìm vui