lặng yên... lặng yên... hãy ngủ yên
thơ tôi khẽ bút gõ triền miên
rãi bao an lành xuyên qua phố
ru con gió nhẹ thổi bên thềm
hàng thông tây bắc đứng mộng mơ
vẫn còn nướng ngủ với sương mờ
để giòng biển mặn thêm hoang vắng
nhẹ nhàng sóng vỗ điệu vu vơ
hạt mưa hôm qua vẫn còn say
tựu trên chiếc lá lá bên ngoài
cuộn mình sưởi ấm trong thanh tịnh
lá ơi... ngoan nhé chớ lung lay
từ tôi rón rén bên gốc trời
nhìn mây bao phủ khoảng chơi vơi
nhón chân nhè nhẹ đi vào mộng
lặng yên... lặng yên... nhé cuộc đời
Bảo Trân