Chân về lại con phố xưa ngày đó
Nắng hiền ḥa Trăng cũng vậy trong xanh
Nhưng ḷng em nay sẽ chẳng c̣n anh
Khi chợt hiểu t́nh chân thành là vậy
Không muốn khóc mà u buồn tuôn chảy
Tự đáy ḷng ra vạn chữ ngàn câu
Anh vô t́nh nên chẳng hiểu được đâu
Vết thương cũ lại bắt đầu nhức nhối
Chẳng than trách ai là người có tội
Chớ hiểu lầm cho ḷng lại khổ đau
Số Trời ban cho nặng kiếp u sầu
Không chốn tránh em cúi đầu chấp nhận
T́nh ngày xưa đă đến giờ khánh tận
Đêm băo ḷng xin chôn xuống mộ sâu
Ân t́nh này nay c̣n nghĩa ǵ đâu !!!
Thuyền tách bến đă quay đầu hướng khác ...