Từ ngày tình bõ ta đi
Còn vương kỷ niệm đã ghì tim đau
Lỡ duyên mối tình của nhau
Như đời đã chuốc não sầu không tên .
Yêu rồi mấy ai dễ quên
Cõi sầu nỗi nhớ có đền được chăng
Khi yêu em đã nhủ rằng
Tình mình đẹp tựa ánh trăng hẹn thề .
Lòng anh lỡ dại si mê
Tương thương nhớ nhớ vỗ về canh thâu
Tình thơ khởi sự bắt đầu
Rồi lòng chan chứa từng câu trữ tình .
Đôi ta vào mộng đẹp xinh
Tùng lời thương nhớ cho mình đắm say
Hết đêm rồi lại đến ngày
Cứ mớ cứ mộng cho say ngút hồn .
Còn đây ước hẹn thề non
Mà sao thương nhớ không còn bến mơ
Người ơi sao nỡ hững hờ
Nơi đây bến vắng bơ vơ thẹn thùng ...
TT