T́m Về Bến Mộng
Thơ buồn viết giữa canh thâu
Chừng như từng giọt lệ sầu vỡ tan
Buồn thương t́nh ái lỡ làng
Nghẹn ngào cho nỗi bẽ bàng tơ duyên
Từ ngày đôi lứa đôi miền
Vẫn mong gặp lại nợ duyên năm nào
Tỏ bày nỗi nhớ niềm đau
Tháng năm cách biệt dạt dào nhớ thương
Chẳng quên lời hứa chung đường
Kết đời ân ái ngát hương ân t́nh
Nợ duyên từ thuở ba sinh
Hôm nay cách biệt tương phùng một mai
Nhớ lời ước hẹn cùng ai
Đông về lần nữa là ngày trùng hoan
V́ yêu nguyện nối dặm ngàn
T́m về bến mộng cùng chàng ươm mơ ...
VL
---
Duyên do Nguyệt Lăo se tơ
Buồn nào em măi hững hờ t́nh anh
Ngày xưa t́nh mộng hoài xanh
Ngày nay t́nh đă úa vàng tháng năm
Buồn thương t́nh cũng lỡ làng
Nghẹn ngào t́nh cũng bẽ bàng duyên ta
Từng ngày cứ măi trôi qua
Em đâu hay biết xót xa ḷng này ?
Xa em, anh nhớ từng giây
T́m về kỷ niệm vui vầy xa xưa
Thế rồi trời đổ cơn mưa
Để cho hai đứa duyên tơ lỡ làng
Mộng đi em, mộng trùng hoan
Để ta gặp lại ngỡ ngàng nh́n nhau
Nh́n nhau chẳng nói thành câu
Anh đây, em đó mà sao .. thẹn thùng!
Bảo rằng giấc mộng tương phùng
Mà hồn anh măi buâng khuâng chẳng ngừng
Bảo rằng giấc mộng mông lung
Nữa say nữa tỉnh tưởng chừng .. đă yêu!!!
bài thơ VL hay quá! nên múa ŕu qua mắt thợ :)
****
Giấc Mộng Lăng Du
Xa trông một cơi mơ màng
Tâm tư xao xuyến mộng vàng thiết tha
Gió mây nhắn gửi dùm ta
Muôn ngàn thương nhớ xót xa ră rời
Từ khi t́nh ấy xa khơi
Dường như trong gió vẳng lời oán than
Người say trên nẻo quan san
Ta say để thấy mênh mang bể sầu
T́nh chưa thắm đă nhạt màu
Ai đành tâm bước qua cầu hỡi ai !
Ḷng người sao chóng đổi thay
Khi yêu lời nói đắm say tim hồng .
Rồi như nước cuốn theo ḍng
Để ai bến cũ chờ mong ai về
Ôi đời một kiếp đam mê
C̣n chăng chỉ một lời thề năm xưa ...
Thương nhau biết mấy cho vừa
Bên nhau thuở ấy chiều mưa phủ mờ
Ngỡ ngàng chân bước bơ vơ
C̣n đây cảnh cũ t́nh thơ chốn nào
Nhớ sao lời nói ngọt ngào
T́nh xưa ấp ủ dạt dào tim đau
Cớ sao giờ đă mất nhau
Ôm sầu lệ úa tím màu cô đơn
Nghe t́nh tựa sóng từng cơn
Trùng dương gào thét dỗi hờn đêm thu
T́nh tan sương khói mịt mù
Năo nùng hoang vắng phù du kiếp người
Rồi mai đơn lẻ bên đời
Hành trang gói gọn tim côi giữa trần
Ngồi xem muôn cảnh thế nhân
Hợp tan tan hợp vạn phần xót xa ....
Hữu t́nh lúc ở bên ta
Vô t́nh tuyệt khúc lệ nhoà tương tư !
VL
(Thơ của 98..1.54 rất t́nh tự -VL xin được học hỏi!)
---
Đời hư hư thật hư hư
Có ai lấy thước mà đo cuộc t́nh
Khi vui đẹp tựa b́nh minh
Khi buồn nuốt lệ măi nh́n mưa ngâu
Đời là một bể âu sầu
T́nh yêu định nghĩa vạn câu chẳng thành
Ừ, th́ em cứ trách anh
Trách cho gợi nhớ bức tranh thuở nào
Thuở nào hai đứa yêu nhau
Xinh như thảm cỏ tươi màu t́nh yêu
Xinh như cái thuở .. ban chiều
Cầm tay nhau nói những điều tương lai
Bây giờ tranh đă nhạt phai
Trách ta hay phải trách ai vô t́nh ?
Hoàng hôn che phủ b́nh minh
Chôn vùi lặng lẽ cuộc t́nh hiến dâng
Chôn theo năm tháng xa dần
Để ai cô quạnh buâng khuâng cả đời
Phải chi có kiếp luân hồi
T́nh này trọn kiếp trọn đời .. trao ai!
VL có nhận học tṛ không ? :) lệ phí có mắc không ? :)
***
Trọn Đời Trọn Kiếp
Riêng tôi vẫn đợi bên đời
Dấu chân lăng tử chưa thôi phong trần
Quay về t́nh lại thêm thân
Mắt nồng môi ấm thêm lần có nhau
Ngại chi năm tháng giăi dầu
Đôi chim tung cánh nhiệm mầu yêu đương
Hôm nay xa cách dặm trường
Ngăn sông cách bể yêu thương tṛn đầy ...
Bức tranh yêu măi đắm say
Nguyện thề quyết chẳng đổi thay tấc ḷng
Yêu qua năm tháng chờ mong
Ngày nào người đến t́nh hồng thắm duyên
Ngân hà soi tỏ từng đêm
Bên nhau ân ái b́nh yên tháng ngày
Phượng Loan duyên nợ c̣n đây
Chung thân một kiếp đắm say ta cùng
Từ đây thôi hết nhớ nhung
Lương duyên hành ngộ tương phùng hoan ca ...!
VL