nắng đỏ
một ngày tháng Tư chợt nghiêng nắng đỏ
ngơ ngác hàng cây vừa chớm lá xanh
tôi ở bên này khung cửa nhỏ
nhìn gã nhện quen vướng giữa tơ mành
tôi đã chờ mong ngày ấm nắng
lại chẳng bằng lòng khi thiếu mưa
cuộc sống cuồng quay bao kiếp ngắn
ngày chỉ bắt đầu đã chực xưa
ơi nắng đỏ say vùng cỏ rậm
bầy chim sâu biết trốn vào đâu
tôi thuở ấy yêu người sâu đậm
chưa biết cười ngắm mảnh tâm đau
ơi nắng đỏ ngày dài thêm nữa
hãy nhìn nhau biết phải xa nhau
trái tim tôi bỏng thời đùa lửa
khoảng cách xa dần, cạn khát khao
tôi ở hiên nhà khi nắng thức
nhớ ngày qua như mảng chiêm bao
tôi khâu lại vài vuông ký ức
gói quả táo tình ném giữa nắng cao
người khóc tháng Tư, tôi ngắm nắng
chẳng niềm chung cũng chẳng nỗi riêng
nay đã cũ quãng đời xa thẳm
còn ngày mai dăm bữa nắng nghiêng ...
htc – 4/28/09