Năm 3000 đốt ta cát bụi
Phủ đời em trong những ê chề
Lời đầu môi em còn ấp ủ
Hạt bụi đời, ta vẫn u mê
Năm 3000 hoá ta sương khói
Lững lờ trôi vào cõi mênh mông
Vần thơ mỏng ghi trên bia mộ
Khói sương buồn ủ kín hư không
Năm 3000 khóc ta khờ dại
Mãi ngóng trông một tấm chân tình
Người gian dối 3000 năm trước
Dại khờ ta, chờ ánh bình minh