mà như mưa dầm dă ngày phố tôi
ớ tháng tư c̣n ướt nhàu bám víu
bàu trời đen xám ngắt cái tâm hồn
nghe đục khoét lỗ loang một khoảng trống
dường rất nhớ bao ngày nọ tháng kia
xa vời vợi đường chim bay thẳng cánh
vói tầm tay chỉ nỗi buồn bao quanh
những khuôn mặt rất gần sao chợt mất
ngày hững hờ từng phút giây rời rạc
đến rồi đi nghe buồn bă bước chân
c̣n lại tôi vật vă trong thinh lặng
mưa vẫn rơi ngoài khung cửa lững lờ
..