**** Kỷ Niệm Bến_Đò ! ****
Lỡ rồi một chuyến Đò ngang
Giờ đây Bến vắng ngỡ ngàng quạnh hiu
Xưa kia Đò_Bến mỗi chiều
Vần thơ tình ái mộng điều yêu thương .
Cung tơ từng nhịp vấn vương
Như từng khúc nhạc đêm trường nồng say
Anh thả hồn theo cung mây
Để cho Gío biết nơi này đã yêu .
Vì yêu anh mộng thật nhiều
Thơ thay lời mộng cho điều tương lai
Tha thiết bóng ai trang đài
Cho anh xây mộng khúc hài duyên mơ .
Yêu em kết lời thành thơ
Dệt mây , dệt gío đợi chờ trăng say
Trăng khuyết rồi lại trăng đầy
Tình yêu hạnh phúc sum vầy Bến mơ .
Lẻ loi Bến dệt vần thơ
Đò đi đâu để Bến ngơ ngẩn buồn
Đâu rồi hỡi người anh thương !
Gập ghềnh trên lối nẻo đường anh đi .
Đò_Bến quả thật lâm li
Hợp tan , tan hợp tim ghì thương đau
Cuối cùng tình phải xa nhau
Còn đây nỗi nhớ ươm sầu tháng năm .
Đêm nằm lệ tủi âm thầm
Chữ thương chữ nhớ trong lòng xót xa
Nhìn kia ... những khúc tình ca !
Đôi ta yêu ! mộng để mà cho nhau .
Thơ như liều thuốc nhuộm màu
Từng lời thương nhớ khắc sâu nỗi niềm
Rồi lòng rạo rực chữ Duyên
Nên thơ , nên mộng lại ghiền nỗi say .
Lòng anh dệt khúc sum vầy
Mong cho nỗi nhớ đó đây thêm gần
Tình yêu đến thành tình thân
Như lời duyên nợ trăm năm đẹp đời .
Đẹp tình yêu em và tôi
Lưu vào tình sử đời đời chẳng phai .!.
TT