nắng tháng Tư,
mưa tháng Năm
biết rồi đă lại tháng Tư
nắng hanh hanh nóng, hồn se se buồn
nhớ rồi từ độ tan hàng
chớp con mắt, ba mươi năm .
xứ người
chén cơm manh áo cầm hơi
bao giờ đủ,
chuộc
nửa đời lưu vong ?
nhớ rồi mưa, giọt tháng năm
như nước mắt đọng lưng tṛng
chia ly .
buồn rồi
người tiễn người đi
tiễn/đưa .
tiếng nấc
vọng/
từ
trại giam
ở đây đêm quá lặng yên
bâng khuâng nhớ tiếng pháo đêm ru đời .
bỗng dưng ḷng bỗng ngậm ngùi
c̣n bao lần
tháng Tư
ngồi
ngóng mưa ?
Phạm Chung