Anh lỡ kiếp sinh ra thời chinh chiến
Kiếp loạn ly, vẫn hai buổi đến trường
Anh lớn lên trong thế giới nhiễu nhương
Anh chợt thấy, chiến trường cần anh đó
Chị sinh ra, giữa cuộc đời sóng gió
Tiếng đạn bom, mỗi tối rú rang rền
Chị lớn lên trong thảm cảnh đảo điên
Chị chợt thấy, tình riêng cần gác lại
Và một ngày, tiếng quê hương vẫy gọi
Anh lên đường, theo tiếng nói con tim
Và một ngày với tiếng gọi hoà bình
Chị sánh bước bỏ ngôi trường yêu quý
Giòng máu anh, họ Hùng, Nguyễn, Trần, Lý
Luôn hiên ngang vững chí giữ quê nhà
Chị lỡ mang với giòng giõi kiêu sa
Họ Trưng, Triệu thề chết không chùng bước
Trên bốn vùng, chốn hang cùng ngõ ngách
Dấu chân anh, khí phách đến rạng ngời
Giặc kinh hồn, táng đởm áo tả tơi
Bước chân chị, muôn đời ghi sử sách
Rồi một ngày, quê hương màu tang tóc
Lệnh trên ban, anh khóc cho cuộc đời
Chị đớn đau, nhìn vận nước nổi trôi
Thân hoá đá, đâu một thời oanh liệt
Ôi quê hương, đầy hận thù rên xiết
Tiếng ấm no, chờ biết đến bao giờ
Ôi hoà bình độc lập chỉ giấc mơ
Ôi dân chủ, tự do ôi hạnh phúc ........
?????????????????????????????????