Tự nhiên tim đập không đều
Giống như thưở ấy được yêu lần đầu
Tự nhiên em ở nơi đâu
Lạc vào tâm khảm, rụng sầu tim tôi
Tự nhiên tôi nhớ một người
Nhớ em môi thắm, nụ cười xinh xinh
Nhớ em, như nhớ người t́nh
Dẫu rằng hơi thở chúng ḿnh c̣n xa
Tự nhiên anh nhớ người ta
Phải chăng như thế gọi là "vu vơ"?
Ừ th́ ...
Tại anh hay mộng đó mờ
Kiếp này không được, thôi chờ kiếp sau