Đường anh đi có trăm ngàn hoa lá
Lối em về lạnh quá nửa vầng Trăng
Mối tương tư dẫu tha thiết chân thành
Nhưng gặp gỡ sẽ mang ḿnh thêm tội
Con tim nhỏ ép bao điều muốn nói
Xuống đáy hồn cho lời măi lặng câm
Ánh Trăng đêm sao lạnh lẽo vô ngần
Soi trên gối .....thôi chúng ḿnh là bạn
Nhớ về nhau qua thần giao cách cảm
Xẻ nỗi buồn trên hàng vạn lời thơ
Khắc lên mây câu nhung nhớ mong chờ
T́m trong gió tiếng th́ thào hơi thở
Nghe sóng vỗ bản t́nh ca quyến rũ
Như chuyện t́nh nàng tiên nữ thủy chung
Dám hy sinh đến tan nát thân h́nh
Chỉ mong muốn người thương ḿnh hạnh phúc
Thôi anh hỡi chẳng bao giờ có được
T́nh đắm say đến tha thiết muôn đời
Dù tinh nguyên như vạn hạt sương rơi
Cũng đến lúc ḥa tan theo ḍng nước
Rồi mai đây trong giờ em nhận phước
Dĩ văng buồn vẫn trôi ngược thời gian
Sẽ theo luôn xuống nấm mộ hoang ta`n
Bên thế giới nơi thiên đàn hội ngộ ./.
2008/09/ 29