Re: Một lần lạc lối, một đời băn khoăn


Posted by Phạm Doanh ..76..179.134 on Oct 08, 2008 at 21:27:25:

In Reply to: Một lần lạc lối, một đời băn khoăn posted by Phạm Doanh on Oct 08, 2008 at 21:18:46:


Tháng mười một

Tháng mười một có gì buồn nhỉ
Tia nắng đào lóng lánh dòng sông
Lá lại rơi cây sầu trơ trụi
Lịch còn thu, trời đã sang đông
Cơn gió lạnh thể nào quen được
Hay vì ta băng giá trong lòng
Bao năm tháng qua hồn hoang dã
Có còn gì lưu luyến hay không?

Phạm Doanh

____________________________________


Tháng mười một buồn

Tháng mười một quê hương bỏ lại
Lòng thanh niên mộng gót quay về
Bao nhiêu năm miệt mài hải ngoại
Đường tái hồi khắc khoải cơn mê
Trời đầy đọa nên đời phiêu bạt
Giữ trong lòng một chút hương quê
Để mỗi lần đến gần tháng chạp
Hồn hoang vu trong nỗi ê chề.


Phạm Doanh


______________________________________

Tiếng dế trong đêm
Tiếng dế xác xơ
Gợi lên nỗi nhớ
Ở đâu cũng suy nghĩ vẩn vơ
Cơn thác lũ có bờ đê nào cản được
Ngày tháng vẫn điêu tàn và trăng vẫn thờ ơ
Chiếu trên giòng nước
Cuốn ta về xanh mướt biển hồ
Cho tiếc nhớ một bóng hình ngày trước
Gói hành trang đã vất lại bên đường
Tóc thề em đã cắt
Như cuộc tình đã dứt
Tiếng dế vẫn còn nghe ấm ức
Vẫn nỉ non cả một đêm trường.

Phạm Doanh


___________________________________

Tiếng kinh buồn trong đêm

Hình như tiếng vọng trong hồn
Tiếng chuông đệm tiếng kinh buồn trong đêm
Trên vùng đá tảng vang rền
Tâm tư khắc khoải còn nguyên vết hằn
Về đâu cũng thấy khô cằn
Đóa quỳnh hết nhựa lìa cành cuối thu
Trần gian giăng kín sương mù
Bao giờ thoát khỏi lao tù nội tâm .

Phạm Doanh

_____________________________________

Trong tiềm thức, nỗi hao gầy

Trong tiềm thức, nỗi hao gầy
Tận cùng tim óc nào hay ngậm ngùi
Cố tìm xem có gì vui
Chỉ nghe cô độc đẩy lùi trí khôn
Mưa rơi trên mái ngói ....
buồn
Tâm tư tê dại qua nguồn thụy miên
Tưởng là hết tóc quy thiền
Ngày ngày thức giấc muộn phiền vẫn đây
Lấp sao khoảng trống vắng này
Một vùng vực thẳm chứa đầy chân không
Buông mình vào chốn mênh mông
Hố sâu không đáy hay lòng không an
Lên xe,
tốc độ ngút ngàn
Hai trăm cây số điêu tàn tim ta
Não nề tiếng hát Khánh Hà
Hai trăm bốn chục, chân ga nặng chùng
Biết là điên,
biết là khùng
Mà xe vùn vụt không ngừng được đây
Nhạt nhòa phía trước
hàng cây
Cuộc đời
như giấc mộng ngày ...
đó thôi.

Phạm Doanh

______________________________________


Và đây lề lối cõi trần

Và đây lề lối cõi trần
Mang theo để biết tối tăm con ngườị
Vẫn mây, vẫn nước, vẫn trời
Nào tâm vô lượng nào lời vị tha
Nhìn gương chỉ thấy lạ xa
Đưa tay vuốt mặt biết là ta đây
Nét hằn năm tháng hao gầy
Trong đôi mắt dại còn đầy bóng đêm .

Phạm Doanh

______________________________________________

Vết hằn trên tay

Trên tay đầy những vết nhăn hằn
Trong cuộc đời trôi nổi tháng năm
Vất vưởng lang thang đường mỏi gối
Phong sương cát bụi quán dừng chân
Khi nắng khi mưa đời lẻ bạn
Những chiều những tối phận vô thân
Chiếc áo bạc vai giầy bạt gót
Dù mai lạc lối, có ai cần.

Phạm Doanh

______________________________________________


Đã tắt trong ta những tiếng cười

Đã tắt trong ta những tiếng cười
Phong trần gió cát lấy gì vui
Tuổi thơ giờ chuyển màu năm tháng
Tóc mượt nay thành ánh muối phơi
Du tử dừng chân bên bến nước
Hồn hoang đối mặt với chân trời
Thiên nhiên dù đẹp dù hùng vĩ
Vẫn chỉ thiên nhiên của xứ người.

Phạm Doanh

______________________________________________

Đêm lạc đường

Gió bấc lạnh lùng tựa mũi dao
Cắt lên da mặt, thấm đơn bào
Màn sương trắng đục che đường cỏ
Triền núi đen tuyền chắn ánh sao
Đồng vắng vài căn chòi vách đất
Rừng khô không một thoáng hương đào
Mơ hồ như thoảng nghe trong gió
Tiếng sáo nhà ai chợt vút cao .

Phạm Doanh

______________________________________________


Đêm thao thức

Ngọn nến lập lòe suốt một đêm
Ngoài kia xào xạc lá trên thềm
Giáo điều chính đạo chưa thông suốt
Tư tưởng nhân sinh vẫn tỏa kềm
Mái tóc pha sương lòng nguội lại
Bàn tay bất lực dạ buồn thêm
Có chi đáng kể đời tha hoại
Cay đắng được gì, hãy cố quên!

Phạm Doanh

______________________________________________


Đêm vắng

Tiếng kẻng gọi hời quá nửa đêm
Ánh trăng bàng bạc chiếu qua thềm
Băn khoăn sáu khắc tâm không tịnh
Trằn trọc năm canh giấc chẳng yên
Chim cú bu hu dăm nhịp lạc
Thạch sùng tắc lưỡi mấy hôm liền
Uống viên thuốc ngủ cho xong chuyện
Dẫu đấy không là loại thuốc tiên.

Phạm Doanh

______________________________________________


Đến khi hiểu được đời hư ảo

Bản ngã sa lầy tận hố sâu
Tháng năm hun hút những cơn sầu
Xác thân bỏ lại vùng không tưởng
Tâm thức chờ mong cõi nhiệm mầu
Cồn cát im lìm nghe sóng biển
Chim bằng mỏi mệt nghỉ nơi đâu?
Đến khi hiểu được đời hư ảo
Là trắng bàn tay, nửa mái đầu.

Phạm Doanh

______________________________________________


Đối diện nỗi buồn

Còn đây đối diện nỗi buồn
Còn tìm đâu được tuổi hồn nhiên xưa
Tháng ngày xót lại cũng thừa
Trở trăn từ lúc đời chưa sóng ngầm
Ngồi đây lục lọi thăng trầm
Khi say chất ngất, lúc thầm xót xa
Khi tình nâng giấc ngọc ngà
Lúc tình bạc phận mù xa cuối trời
Trên tay đếm lại mộng đời
Nghe niềm tuyệt vọng gửi lời trối trăn.

Phạm Doanh

______________________________________________


Người ôm phiền muộn lang thang cuối đời

Em đi về phía mặt trời
Để người ở lại rã rời tâm tư
Còn nghe thể xác đau nhừ
Quanh đời chẳng biết thực hư thế nào
Một vùng ký ức lao xao
Chối từ nhận thức, trốn vào thiền môn
Với ngàn bất định trong hồn
Với tâm huyền hoặc, nỗi buồn giăng ngang
Cửa Thiền phong kín võ vàng
Người ôm phiền muộn lang thang cuối đời .

Phạm Doanh

______________________________________________




Follow Ups:

Post A Followup



Name:       E-Mail:
Subject:
Comments:
 Mã đang dùng: 

VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website chính của Anh Tuấn


[ VSGardens Forum ]