Thu bên này không buồn lắm đâu em
Nắng vu vơ soi mình qua khung cửa
Như hồn anh không nơi làm điểm tựa
Mặc cho đời đưa đẩy lúc buồn, vui
Thu bên này tẻ nhạt lắm em ơi
Muốn tìm cảnh lá vàng rơi cũng nhọc
Chiều hanh vàng không còn ai hong tóc
Đợi chờ gì khi vắng bóng người qua
Thu bây giờ có một chút xót xa
Nhìn cảnh vật đâu cũng là kỷ niệm
Tiếng yêu xưa nay dường như chùng phím
Khúc ân tình không tô điểm hoàng hôn
Đào xới chi rồi cũng để đem chôn
Nhưng khắc khoải tận tâm hồn em ạ
Dẫu biết rằng Thu giờ đây xa lạ
Mà trong anh vẫn yêu cả một đời
Anh ước gì được nhìn cảnh lá rơi...