Truyện này trích từ tập "đêm hỏa châu" Cốt truyện khởi từ năm 1963 cho đến 1975
--------------------------------------------
NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY
Hoàng đến Đại Học Văn Khoa đúng vào lúc buổi nhạc VTA đang ở giờ giải lao.
Hoàng thấy ngay anh cháng 'nha.c-sĩ-cao-nhất-nước' VTA
đứng giữa đám đông. Hôm nay là buổi ra mắt "những tình khúc không tên" của
Anh. Những bài thơ nhẹ nhàng, ngọt ngào của NDT được phổ thành những bản nhạc tuyệt vờị
Hoàng len vào đám đông định đến với VTA thì Hoàng thấy Ha.nh. Nhìn Hạnh,
Hoàng thấy ngay đôi mắt nàng đỏ hoe như sắp khóc. Chắc là những tình khúc của VTA làm Hạnh cảm động? Hạnh bao giờ cũng thế. Một nỗi vui nhỏ, một chút buồn nhẹ nhàng cũng làm Hạnh chẩy nước mắt.
Hoàng đến cạnh Hạnh
- Chu đâu? Ddang khóc hả Hạnh ?
- Chu vừa mới đi thì Anh vàọ Sao bây giờ Hoàng mới đến?
Cô bé đứng bên Hạnh có khuôn mặt hao hao giống Hạnh nhưng đôi mắt to của nàng sáng long lanh và thật vuị Hoàng cười với cô bé làm nàng bối rối quay đị Mái
tóc thề che ngang đôi vai gầỵ Hoàng có cảm giác cô bé thật dịu dàng. Thật dễ thương. Ồ, nàng đúng là mẫu người mà mình vẫn đi tìm. Hoàng nghĩ thầm. Lúc nào
cũng vậy, một cô gái có đôi mắt to với mái tóc thề vẫn làm tim Hoàng đập ma.nh.
- Này cô bé, cô bạn tôi nghe nhạc buồn muốn khóc, nhưng sao mắt của cô bé lại vui nhu^ thế? Hoàng hỏi đùạ
- Mắt chị của Dung lúc nào chẳng vậy, .. nhưng không phải cứ mắt đỏ là sắp khóc đâu! Nhìn Dung này.
Cô bé Dung lấy tay giụi mắt làm bộ cho mắt đỏ lên làm Hoàng bật cườị
- Thôi xin chịu thua cô bé.
Hạnh nắm tay Hoàng và nói với người đàn ông đứng bên Dung.
- Bố ơi bố, đây là anh Hoàng bên Ddaị Học Khoa học,
bạn thân của anh Phùng và của con đó.
Bố Hạnh đưa tay bắt tay Hoáng. Hoáng gật đầu chàọ
- Ddây là Dung, em gái Ha.nh. Dung mê thơ của Anh, cứ bảo là thơ của Anh ngo.t-nhất-Saigon. Cô bé năn nỉ nhờ Hạnh và Phùng giới thiệu mãi nhưng chưa có dịp. Tiện đây để Hạnh giới thiệu cho, nghe Dung.
- Hân hạnh biết Dung
Hoàng thoáng nhận thấy hai má bầu bĩnh của Dung ửng hồng.
Mọi người bắt đầu trở lại chỗ ngồi cho phần cuối của chương trình nhạc.
Hoàng theo Hạnh về chỗ ngồi, và ngồi xuống bên Dung. VTA giới thiệu "bài không tên cuối cùng". Bài hát thật dịu dàng. Cả thính đường dường như chìm trong tiếng nhạc trầm buồn.
.... này em hỡi, con đường em đi đó, con đường em
.... theo đó,sẽ đưa em sang đâủ Bước bên chàng, có
.... làm em khóc, có làm em nhớ, những khi mình mặn
.... nồng (....)
.... xin gởi em một lời chào, một lời thương, một
.... lời yêu lần cuối cùng ...
Hoàng nhìn nghiêng qua Dung, Hoàng thấy Dung nhìn mình chăm
chú . Ddôi mắt Dung đẹp "như hai hòn bi". Hoàng không nhớ
rõ thi sĩ nào đã viết câu thơ tuyệt tác đó.
Tiếng vỗ tay của mọi người lám Hoáng sực tỉnh. Làm
Dung sực tỉnh. Hoàng biết Dung nhìn mình. Biết mình đang
nhìn Dung. Không biết từ lúc nàỏ Ddã bao lâủ Và Hoàng
cảm thấy một chút gì thật mông lung. Thật nhẹ . Thật
đằm thắm. "Chút-gì-đó" đang thành hình trong tim Hoàng.
Trong đôi mắt Dung. Trên khuôn mặt của Dung.
Hoàng thấy lao chaọ Có phải là tình yêu không?
Hoàng theo Bố Dung và chị em Hạnh ra tận bãi đậu xẹ
Buổi chiều Saigon cuối thu thật dịụ Một cơn gió nhẹ
thổi qua làm tóc Dung bay baỵ Hoàng nhìn sang Dung và cũng
thấy Dung đang nhìn mình qua những sợi tóc che ngang.
Hoàng nhớ đến câu thơ của người bạn.
... tóc thề chấm vai
... khuất mầu mắt lụa ...
Hoàng hỏi bạn nhiều lần về "mầu mắt lụa" nhưng vẫn
chưa có câu trả lờị Không biết mầu mắt Dung lúc này
có phải là "mầu-mắt-lụa" hay không ??
Ngọn đèn vàng trong sân trường Văn Khoa không đủ sáng,
nhưng Hoàng thấy thật ấm cúng vô cùng. Thấy Dung lầm
lũi đi bên cạnh, Hạnh quay sang nói với Bố:
- Bố có thấy buồn cười không hả Bố, tự nhiên bé
Dung không nói năng gì cả, làm như đang đi trên mây vậy
đó, phải không Bố??
Dung nhìn Bố mỉm cườị Ôi nụ cười cuả Dung.
Hoàng không tìm ra được những chữ nào để diễn tả
nụ cười đó. Nụ cười thật hiền như nói với Bố
lời nhận xét của Hạnh thật đúng. Dung đang đi trên mâỵ
Hoàng cũng chẳng đang đi trên mây là gì. Những
cu.m-mây-tình-yêu nhẹ hẫng dưới bước chân Dung.
Dưới bước chân Hoàng.
Hạnh nhìn Dung. Nhìn Hoàng. Dường như Hạnh cảm giác
thấy một chút gì đó giữa Dung và Hòang. Một chút gì
mơ mơ màng màng . Trong mắt Dung. Trong mắt Hoàng. Một
chút gì e ấp trên khuôn mặt Dung. Hạnh chợt hiểu có
thể tình yêu đã chớm nở giữa Dung và Hoàng.
Hạnh cầm tay Dung đưa sang cho Hoàng. Hoàng nắm bàn tay
nhỏ bé của Dung. Năm ngón tay gầy và thật dàị
Hoàng nhìn sâu trong đôi mắt to của Dung. Hạnh đứng sát
vào Hoàng, đưa tay ôm lưng Hoàng, ôm lưng Dung. Thật chặt.
- Cám ơn Ha.nh. Hoàng nói thầm với Ha.nh.
- Thỉnh thoảng nhớ đến nhà thăm chị em Hạnh, nghe Hoàng.
Bố Dung bắt tay Hoàng và nói với Hoàng như thế trước
khi lên xẹ
- Vâng ạ .
Hoàng mở cửa xe cho chị em Ha.nh. Khi Dung ngồi yên chỗ,
Hoàng đóng cửa xe cho Dung. Dung quay cửa kính xe và nói
với Hoàng
-Anh nhớ đến thăm Dung, nghe anh !
Hoàng gật đầu và vẫy tay chào Hạnh và Dung. Hoàng đứng
im nhìn theo xe Dung. Nhìn mãi cho đến khi chiếc xe khuất
sau góc phố.
Trên xe về nhà, Dung ngồi im lặng bên Ha.nh. Dựa đầu
lên vai chị, Dung nhắm mắt và nhớ đến Hoàng. Dung nhớ
đôi mắt Hoàng. Nụ cười của Hoàng. Nhớ lúc Hoàng
cầm tay Dung thật nhẹ . Hạnh đưa tay ôm ngang vai em và
nghiêng người hôn lên trán của Dung. Hạnh thấy khuôn mặt
Dung thật thân yêụ Chưa bao giờ Hạnh thấy yêu em như
lúc nàỵ Hạnh thầm thì vào tai Dung :
- Nghĩ đến Hoàng phải không?
Dung giang tay ôm Hạnh, và giụi mặt vào vai chị, Dung gật đầụ
Phạm Chưng
Trích từ tập Đêm Hoả Châu)