Chuyện chúng mình, nếu đem vào chép sử
Anh tin rằng, cũng đủ ghép thành chương
Và đề tên, mối tình lắm đoạn trường
Không cùng nhịp, lạ lùng ghê lắm chứ
Chương đầu tiên, bắt đầu bao nhiêu chữ
Em viết đi, anh nhường đủ trăm giòng
Kể đi em, mối tình đẹp trắng trong
Và hiền dịu, như trăng rằm mười sáu
Chương thứ hai những phút giây quý báu
Ở bên nhau, khao khát nhớ nhung nhiều
Và chiều chiều vào nét gọi người yêu
Cùng chít chát, mọi điều cho vơi cảm
Chương thứ ba, là những ngày xa thẳm
Chim gọi đàn, hai bóng rẽ hai nơi
Vậy mà xa, vừa đủ mười năm trời
Bao hờn tủi, tưởng tình trôi dĩ vãng
Chương thứ tư, muộn màng trong lo lắng
Tình trở về, như tia nắng sau mưa
Gặp lại nhau, cũng hồi hộp bất ngờ
Đầu tiên ấy, vẫn bờ môi run rẫy
Chương thứ năm, anh viết gì trên giấy
Thêu thêm tình, hay dệt mấy vần thơ
Viết gì đây, anh cắn bút đợi chờ
Tờ giấy trắng, nãy giờ chưa thêm chữ