Tôi vẫn nhớ, mẹ tôi xưa thường dạy
Khi đáng răng, con phải giữ thế này
Tay luồn chỉ, tay kia kéo cho ngay
Đưa xuống kẻ, chỗ này sâu nhiều lắm
Mẹ còn dạy, bàn chải thành mặt phẳng
Giữ thăng bằng, cố gắng đánh dưới lên
Từ phải sang, sang trái đánh liền liền
Trên xuống dưới, đừng làm phiền đến nướu
Con biết chăng, muốn hàm răng đừng thiếu
Phải chuyên cần, đừng bữa có bữa không
Nếu mất răng, mẹ đau xót trong lòng
Giữ răng đẹp, răng bền con của mẹ
Bao năm qua, vào đời con vẫn thế
Lời của Người, vẫn nhắc khẽ bên tai
Đời chồng chất, với nhừng năm tháng dài
Con của mẹ, chỉ còn vài răng giữ
Lời mẹ cha, bây giờ con ngẫm nghĩ
À thì ra, con nghĩ lời khuyên xưa
Chuyện đánh răng, cũng là chuyện cuộc đời
Sâu là bệnh, lọc lừa nơi trần thế
Tham, sân, si tránh nào phải chuyện dễ
Nộ, ái, ố tránh đừng để đa mang
Tâm phải thanh, lòng phải sạch đàng hoàng
Ngày trăm tuổi, vẽ vang nơi vĩnh cữu
............