Đêm nay nhiều trằn trọc
Nhìn ra mặt trời mọc
Tâm sự cứ dâng đầy
Tím hồn lên muốn khóc
Tự hỏi phải mình không
Thiếu chăm sóc thương bồng
Không sớm chiều vồn vã
Để em thiếu đợi mong
Hôn nay em là ai
Cần gì bên người lạ
Câu han hỏi ân cần
Hay lời khen đon đả
Những "bạn" chốn phù du
Đi đi rồi lại lại
Những lời nói hoa hòe
Nghe qua rồi xa mãi
Tôi thì vẫn còn đây
Con cái thì vẫn vậy
Em thì đã đâu rồi
Thân đây, hồn ... trống trãi ...