Dường như ...
Dường như người chẳng còn thương nhớ
Để tháng năm về ghi lại chuổi ngày mong
Mắt nào buồn chôn chặt một dòng sông
Đêm ngấn lệ khóc ve sầu mùa hạ
Dường như trái đất mình xa qúa
Bên ơ thờ, bên khắc khoải nhớ thương
Bên chạnh lòng cho nắng nhạt chiều vương
Bên lặng lẽ để thác ghềnh xô đuổi
Đời vẫn thế chẳng có gì thay đổi
Ngày lại đi đêm lại đến không ngừng
Nhắm mắt nghe những hoài vọng bâng khuâng
Lá bên thềm giấu che niềm chua chát
Bước chân buồn bên lề đời xào xạc
Tôi nghĩ thầm trong thoáng nhớ mong manh
Gọi tên mình rồi gọi đến tên anh
Xa lạ qúa sao nhớ thương nhiều thế ...
HT