Một lời
Lời nói năm nào rồi cũng đi qua
Người ta sẽ không bao giờ nhắc nữa
Họ im lặng như chưa hề hứa
Thời gian thì cứ thế mà xa
Nhưng mà...
Lời nói năm nào chưa hề phôi pha
Người ta nhớ nhưng vờ không nhớ
Họ muốn hỏi trong lòng e sợ
Cả đôi hàng chẳng muốn nói ra
Lời nói năm nào thành phút bâng khuâng
Thành hờn, giận, vui, buồn vô cớ
Thành rác biển, mảnh thuyền tan vỡ
Theo rong buồn trôi kiếp trăm năm
Lời nói năm nào thật rất nhỏ nhoi
Không đủ để lớn lên điều ước
Nhưng quên chắc không tài nào quên được
Thời gian thì cứ thế mà trôi trôi ... trôi ...
Sóng Trường Giang 7-12-07