Mùa Xuân Không Còn Nửa ...
Cũng chẳng là mùa xuân
Khi không còn nhau nửa
Mặt trời đau đỏ lửa
Đốt nổi buồn hư hao
Trong đáy mắt u sầu
Chảy khô dòng dư lệ
Nửa đời như đả trể
Ôm mộng mị trần gian
Cũng chẳng là mùa xuân
Những nụ hoa tàn úa
Nhìn cuộc tình giảy giụa
Trên vũng lầy ăn năn
Người đi, xuân chết gục
Bên đời vẩn quạnh hiu
Cong oằn đêm trở giấc
Thao thức giửa nhọc nhằn
Cũng chẳng là mùa xuân
Nên vội vàng đánh mất
Chuyện tình yêu rất thật
Bỗng vỡ vụn trái ngang
Có phải chăng mùa xuân
Sẻ không còn hiện hữu
Đành thôi là quá khứ
Xin giử lại cho nhau ...
(Hải Thụy)