Collection lục bát của Thuấn Ngọc


Posted by Thuấn Ngọc's Fan ..65..212.44 on Aug 18, 2007 at 11:49:29:

Posted by Thuấn Ngọc 's Fan ..65..212.44 on Aug 17, 2007 at 06:56:33:
In Reply to: Lục bát sến của Miên Đáng dồn lại post tặng c posted by Miên Đáng on Aug 17, 2007 at 00:07:04:

Collection lục bát của Thuấn Ngọc


Cho dù gọi thẳng tên người
Thì anh cũng chẳng đáp lời phải không?
Phải chi đẹp tựa cô Long
Chắc là người đã phải lòng với ta

Từng hạt cát thành phù sa
Trôi theo dòng nước trầm kha ơ hời
Trăm năm tích tụ trong đời
Ngàn năm lắng đọng nên lời nguyệt ca.

Đời em như đóa hoa rơi
Trong cơn bão tố tả tơi úa tàn
Chỉ còn những nỗi hoang mang
Đêm nghe tiếng dế thở than phận nghèo.

Thôi mà đừng trách phận mòng (mỏng)
Từng đêm gối chiếc cô phòng lẻ loi
Vành khuyên ngưng hót sau đồi
Bướm vàng ngưng lượn còn tôi ngưng chờ.

Nhìn hoa chợt thấy chạnh lòng
Mới vừa nở đó lại tàn hôm sau
Đời em có khác gì đâu
Chưa tròn hạnh phúc đã sầu chia ly.

Tạ ơn ai đã đáp lời
Phần em cũng kể như đời phù vân
Đêm đêm nhìn nến cháy dần
Thấy mình tàn lụi có cần gì đâu .

Chắc em và chị vành khuyên
Cùng chung nhiều nỗi chuân truyên trong đời
Mộng ngày xưa đã mất rồi
Mộng ngày nay phải chịu lời thị phi .

Sao chưa tỉnh ngộ hỡi người
Sao còn mê mải một đời phù du
Tấm thân liễu yếu đào tơ
Từng đêm gối mộng đợi chờ ai đây.

Lại thêm lần nữa trắng đêm
Một mình thao thức bên thềm vẩn vơ
Ngoài kia tiếng gió ơ hờ
Có còn gì để mộng mơ hỡi người.

Ừ thôi người chẳng ngó ngàng
Còn đây nỗi nhớ ta mang suốt đời
Nằm ôm chiếc gối đơn côi
Mà nghe tiếng nghẹn ơ hời trong đêm .

Bước chân trên phố vắng người
Hạt sương đọng lại chơi vơi mái đầu
Gió khuya, vạt áo vương sầu
Nỗi buồn day dứt cơ cầu vây quanh.

Em phà hơi thở vào anh
Nồng nàn êm ấm hồi sinh đêm dài
Có ai đếm vết đêm rơi
Cho Em xin vết trên môi của người.

Ném thơ xuống biển trả đời
Theo cơn gió lốc tả tơi cội tình
Chôn thơ xuống đất trả mình
Cuộc đời vô nghĩa đợi bình minh sang.

Đêm qua khung cửa, ánh trăng
Về đâu khuất dạng bóng Hằng nhạt phai
Buồn vương mái tóc mây dài
Lạc trong mê khúc gót hài ngẩn ngơ.

Những ngày thu nắng sau vườn
Đôi chim trắng hót trên tường hồn nhiên
Mỗi ngày nối lại thụy miên
Mỗi mùa nối lại trên triền hoang vu.

Một ngày hai buổi đi về
Cô đơn lặng lẽ não nề tâm tư
Phố xưa in dấu tạ từ
Dấu chân ngày cũ bây chừ nhạt phai.

Ngày xưa yêu dấu tìm đâu
Hàng cây ủ rủ trên đầu sông xanh
Mắt em nhạt nắng bên vành
Buổi chiều lặng gió tìm anh nơi nào

Mặt trời chiếu xuống sau cơn
Mưa hồng buổi sáng bay vờn qua sân
Mưa cho xanh cỏ hoa cành
Dòng sông huyền hoặc tình anh vợi vời.

Trong căn phòng nhỏ qua đêm
Hương trầm còn tỏa êm đềm nhẹ vương
Một ngày mùa hạ trên giường
Giục mình thức dậy ra vườn ngắm hoa.

Trầm mình xuống dưới dòng sông
Mộng du trong khoảng chân không vô cùng
Giấc mơ về cõi mông lung
Nén hơi thở lại vào vùng vô vi.

Em như con ốc mượn hồn
Một đời theo lớp sóng buồn lênh đênh
Chân trời góc bể mông mênh
Dạt trôi cồn cát cho quên phận mình.

Trăng đêm nguyệt thực khuất dần
Lẩn sau mái tóc trộm gần môi thơm
Nhìn trong ánh mắt long lanh
Bóng mây chen lẩn bóng anh diệu vời.

Lúc vui, lúc nhớ, lúc buồn
Nổi trôi giữa chốn cội nguồn hồn em
Ngày mai này có qua thềm
Có ai tìm được tận cùng khúc mê.

Anh cho em nhớ mùa thu
Hà Nội con phố vắng màu hoa xưa
Anh làm em nhớ cơn mưa
Sài Gòn chợt mát khi chưa lên đèn.

Nắng nghiêng, chiếu ánh xuống đồi
Chiều đi, nắng nhạt trong màn hơi sương
Người về ngang cõi tầm dương
Em đi tìm mãi tình thương trong đời.

Mùa xuân ươm tóc hoa đào
Tình như giải lụa bay vào hồn xanh
Gót hài êm nhẹ bước thanh
Cho loài cỏ lá cũng thành hoa xinh
Dù người ta có vô tình
Lạc vào lối mộng thấy mình đang yêu.

Đá xanh đã khắc tên người
Phải duyên hay nợ đã mười mấy năm
Tự nhiên lại gặp thân tằm
Ngập ngừng khoé mắt khó cầm giọt ngâu.




Follow Ups:

Post A Followup



Name:       E-Mail:
Subject:
Comments: (Xin nhớ đánh một chấm vào khung điện thư phía trên)
 Mã đang dùng: 

VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website chính của Anh Tuấn


[ VSGardens Forum ]