bức tranh
anh ném những tảng mầu đen lên mặt tranh
nhờ em vẽ giùm anh một vệt ngang
thẳng tắp,
như đường chân trời chia nước và mây,
chia đêm và ngày,
chia sự sống và chết.
nhờ em vẽ giùm anh một vệt chéo
thẳng tắp,
như đường đao chém xuống cổ người tử tù,
như ánh sao băng xé toạc màn đêm hướng thẳng vào quên lãng.
bức tranh nền đen
với một vệt ngang và một vệt chéo mầu trắng
bức tranh của chia lìa, quên lãng và tuyệt vọng?
nếu em ngắm bức tranh mỗi ngày
đôi khi em sẽ thấy vệt chéo hay vệt ngang trong tranh
là đường nối liền
hai điểm cô đơn trong không gian,
nối tương lai và quá khứ,
như,
giữa
anh
và
em.
Phạm Chung
(9/23/2007)